Các chàng trai áo đỏ đã thực sự là cái gì đó trong mắt người yêu bóng đá, bất chấp một cái kết buồn, ngập tràn nuối tiếc và ước sao có thể viên mãn hơn.
Một bài hát cũ kỹ kinh điển về ngẩng cao đầu đi qua cơn bão, về những bước đi hiên ngang với trái tim nóng hổi hy vọng. Họ là những kẻ mộng mơ, và rồi sau 37 trận đấu kéo dài xuyên suốt 9 tháng, hy vọng là tất cả những gì họ còn lại.
Họ không ngừng hát, bởi lẽ đó là tất cả những gì họ có thể làm, thực sự. Trong ngày hạ màn mùa giải Premier League đáng nhớ này, cũng như mọi cuối tuần bình thường khác, Anfield náo nhiệt vang vọng những lời ca tiếng hát.
Ket qua bong da anh Wolves không đến Anfield để chiến đấu, họ đến để nhảy múa. Bầy Sói chơi với hàng thủ năm người để chống lại hiểm họa từ hai cánh Liverpool, đến độ Raul Jimenez nước rút thục mạng nửa sân chỉ để gây áp lực vô nghĩa lên cú phát bóng của Alisson Becker.
Mọi thứ đều đã nằm ngoài tầm kiểm soát rồi. Họ không còn quyền tự quyết, và họ biết, họ hiểu điều đó. Tất cả những gì họ có thể làm là đánh bại Wolves và tất nhiên, hy vọng. “Đây là trận đấu quan trọng nhất, không phải bởi những gì có thể xảy ra mà vì những gì sau đó. Đây là trận đấu duy nhất chúng tôi có thể tác động lên, là những điểm số duy nhất có thể giành được.” – Jurgen Klopp phát biểu trên báo bóng đá.
Và rồi phút 27, bốn khán đài đỏ rực bắt đầu hò reo và nức nở ôm chầm lấy nhau trong biển người, chẳng phải diễn biến gì đặc biệt diễn ra bên dưới đường pitch. Thay vào đó là 400km xuống vùng duyên hải miền nam, khi Glenn Murray đánh đầu tung lưới Ederson Moraes, đưa Brighton vươn lên dẫn trước Manchester City.
Sadio Mane cuối cùng cũng có thể kết hợp vừa vặn cả hai khi băng vào đón đường căng ngang cánh phải của Trent Alexander-Arnold và đệm bóng dứt điểm cận thành gọn gàng, mở tỷ số trận đấu. Bàn thắng thứ 88 của Liverpool ở Premier League mùa giải này, nhưng nó được ăn mừng cứ như thể mới là đầu tiên.
Thống kê trên bong da so một giờ đồng hồ lặng trôi, Liverpool bắt đầu chấp nhận cơn khát danh hiệu vô địch nước Anh của mình sẽ kéo dài sang năm thứ 30. Riyad Mahrez đã ghi bàn thắng thứ ba cho Man City, trong khi chẳng có điểm nhấn nổi bật đáng kể gì diễn ra ở Anfield.
Họ hát để nguôi ngoai, xoa dịu nỗi đau. Bởi lẽ bất chấp mọi điểm số, mọi kỷ lục bị phá vỡ, mọi danh hiệu cá nhân, mọi lời ngợi ca tán dương, mọi khoảnh khắc thăng hoa và bùng nổ cảm xúc không thể nào quên, họ đã thua, vẫn thua. Và nó đau, rất đau.
"Chú ý: Thông tin được cung cấp dưới đây chỉ mang tính chất tham khảo. Hy vọng rằng thông qua việc tham khảo, bạn sẽ có thêm nhiều hiểu biết về lĩnh vực bóng đá."